T gằn giọng :
- Thôi chẳng nói nhiều nữa. Tóm lại anh không muốn em đi học.
Hà nhỏ nhẹ:
- Nhưng anh ơi, lớp này chỉ học có hai năm thôi. Họ chỉ dành riêng cho người nước ngoài lấy bằng Thạc sĩ.
T cắt lời : „ Bằng Thac sĩ để làm gì. Em chỉ cần ở nhà trông con là đủ “. Rồi trừng mắt :“Anh vất vả lăn lộn kiếm tiền có để em và hai con thiếu thốn gì đâu. Thế là đủ. Không học hành gì hết. Rách việc. »
Cuộc nói chuyện chấm dứt trong ấm ức của Hà. Chơm chớm thu , bầu trời xanh xam xám. Dù vẫn nắng, nhưng bắt đầu nhàn nhạt. Những làn gió man mát gợi nhớ mùa thu. Thi thoảng lắt phất vài giọt mưa hờ hững, thảng thốt lạnh. Hà nuốt khan, có lẽ đó là thói quen nín nhịn để yên cửa yên nhà.
Hai năm về trước, vào một buổi sáng mùa thu mát mẻ, người phụ nữ ấy rời bỏ căn nhà nhỏ ra đi, mang theo hai đứa con trai thơ dại, đứa lớn mới có 3 tuổi, đứa nhỏ sắp tròn 2. Có biết rằng, cuộc đời mình đang rẽ vào một bước ngoặt rất lớn, và có rất nhiều khó khăn gian nan đang chờ cô ở phía trước. Nhìn khuôn mặt sáng sủa của hai đứa con trai bé bỏng, Cô thấy lòng mình thắt lại. Mẹ phải làm gì để các con được hưởng một cuộc sống tốt đẹp nhất bây giờ, khi mà mẹ đã quyết định ra đi, quyết định xa rời người chồng đã cùng chung sống 4 năm, xa rời cái thị trấn nhỏ bé mà đầy những chuyện đau đầu, phức tạp ấy. Đúng, mẹ có thể từ bỏ tất cả, một người chồng mẹ đã từng yêu thương, từ bỏ cuộc sống nhà nhã, chỉ có mỗi việc ở nhà ăn và nuôi con, kể cả những của cải vật chất mẹ cũng không cần, nhưng mẹ không thể bỏ các con được. Các con là tất cả những gì quý giá nhất mà Mẹ có được trên cuộc đời nã, là máu thịt của Mẹ, là niềm hạnh phúc, hi vọng của Mẹ, và cũng là động lực để Mẹ vượt qua những tháng ngày đau khổ. Các con chính là của cải vô giá nhất Mẹ có được trong cuộc hôn nhân với Ba con, tiền của Ba con, Mẹ không màng, vị trí đúng nghĩa của một người phụ nữ trong gia đình Mẹ cũng không có, duy nhất Mẹ chỉ có các con là của Mẹ. Mẹ phải chăm sóc và lo lắng cho các con đế khi các con khôn lớn trưởng thành. Mẹ không thể để ai cướp các con của Mẹ ra khỏi vòng tay của Mẹ được.
Cô đã ra đi như thế, hai bàn tay trắng, với hai đứa con bé bỏng và một niềm khao khát được tiếp tục đi học, hoàn thành ước mơ Cô đang thực hiện, đang có. Cô bắt đầu gây dựng lại từ đầu, một mái nhà cho ba mẹ con, nhưng điều thiết yếu nhất để cho hai đứa trẻ. Người lớn có thể thiệt thòi, nhưng không thể để cuộc sống của hai đứa trẻ bị thiếu thốn được. Chúng còn quá nhỏ để có thể hiểu được những chuyện gì đã xảy ra với người lớn, điều mà chúng cần nhất bây giờ là tình yêu thương và bàn tay chăm sóc của người Mẹ. Cô đã giành hết tình yêu thương và sức lực để chăm bẵm cho hai đứa con của mình. Hai đứ bé lớn dần lên, được Mẹ đưa đi nhà trẻ, làm quen với môi trường mới. Những khó khăn, vất vả của Cô cũng vơi dần cùng với ngày tháng hai đứa trẻ khôn lớn.
Cô đã đi học lại, sau một năm xin thầy giáo bảo lưu kết quả tuyển sinh để có thời gian chăm sóc cho con cái và ổn định cuộc sống mới. Những ngày đầu, Cô vô cùng đau khổ, nước mắt lục nào cũng chực tràn ra khi nhìn hai đứa con trai chơi đùa, Cô thấy lạnh lẽo những đêm mùa đông dài dằng dặc, Cô khổ sở những đêm hai đứa trẻ thi nhau sốt, một mình cô đắp chăn cho con trai lớn và bế con trai nhỏ trên tã cho con dễ ngủ. Nước mặt của Cô tưởng chừng không còn có thể rơi thêm được nữa. Nhưng Cô vẫn gắng sống, cố gắng tin vào cuộc sống ngày mai, tin vào con đường mình đã lựa chọn là đúng. Con đường ấy tuy có nhiều chông gai gập ghềnh, nhưng nó là con đường Cô đã chọn, nơi cô được bước đi với chính đôi chân của mình, nơi Cô được bao nhiêu bạn bè yêu thuơng giúp đỡ, động viên, nơi Cô không bị dằn vặt bởi những chuyện đau đầu không đáng có, và trên con đường ấy, có hai thiên thần nhỏ bước những bước đi lẫm chẫm cùng với Cô.
Vậy là đã qua 1 năm từ khi Cô đi học lại, 2 học kỳ qua, bao nhiêu ngày khó khăn vất vả, cô phải tính toán thời gian từng phút từng giây để sáng dậy kịp đưa hai con đến trường mẫu giáo, rồi lên lớp học. Chiều về phải tranh thủ giờ đón con, đem đi gửi tiếp và đi làm thêm để kiếm tiền trang trải cho việc học hành của mình.
Có ai thấu hiểu được sự vất vả của một người phụ nữ trên đất khách quê người, một mình nuôi nấng hai đứa con và đi học. Những ngài nắng hè đã đành, những ngày đông buốt giá, tuyết rơi ngập đường, Cô lê chân mỏi mệt trên đường phố, Cô tự hỏi cuộc đời là gì? Có phải cuộc đời là một chuỗi ngày của sự cố gắng hay không?
Với Cô, đúng là như thế. Hai học kỳ đã qua, Cô đã hoàn thành chương trình học, đã được một nửa quãng đường, và cũng là quãng đường khó khăn nhâts. Bây giờ trước mắt Cô chỉ còn một kỳ nghiên cứu và một kỳ viết luận văn tốt nghiệp. Con đường trước mắt Cô trải ra dường như rộng hơn, nhiều hoa tươi và nắng vàng hơn. Cô cảm thấy yêu đời, yêu người hơn bao giờ hết. Những cố gắng của Cô đã được đền bù xứng đáng. Hai hoàng tử nhỏ của Cô ngoan ngoãn, thông minh, biết thương Mẹ, trộm vía, lại mạnh khoẻ nữa. Bạn bè thương mến Cô, Cô nhận được rất nhiều sự động viên và giúp đỡ từ bạn bè. Và gia đình nữa, Bố Mẹ và cậu em trai luôn ở cạnh bên Cô, tiếp thêm sức lực cho Cô, là chỗ dựa tinh thần và vật chất vững chãi nhất cho Cô.
Những ngày tháng đau khổ nhất dã qua, Cô thấy lòng mình ấm lại và sẵn sàng cho một câu chuyện hạnh phúc tốt đẹp đang chờ đón Cô. Cảm ơn cuộc đời đã thử thách Cô, để rồi khi vượt qua được những thử thách ấy, Cô mới thấy cuộc đời tươi đẹp thế nào. Cảm ơn Bố Mẹ và người thân đã ở bên cạnh Cô, cảm ơn bạn bè đã yêu mến Cố. Cô cảm ơn cả những con người đã từng đối xử với cô rất tệ bạc, có những con người ấy, đến bây giờ Cô mới hiểu thế nào là tình yêu thương, thế nào là tình bạn, và Cô mới có được ngày hôm nay.
Vậy mà, bây giờ khi cuộc sống của Cô đã yên ấm, đã ổn định, anh lại quay lại với lời yêu lời thương, với lời nói không thể sông thiếu Cô và hai đứa con. Cô tự hỏi, có bao giờ có tình yêu mà người ta lại có thể đối xử với nhau thế không? Những lúc Cô và hai con gian nan nhất, cần sự giúp đỡ nhất thì tình yêu của anh ở đâu? Liệu có tin được những gì anh nói không? Hay lại một lần hy vọng rồi lại thất vọng hơn nữa? Cô không muốn hai đứa con phải sống trong cuộc sống không có tình yêu, hay chứng kiến những bất đồng của cha mẹ. Anh nói rằng ai cũng có lầm lỗi, và phụ nữ thì phải có sự bao dung. Đúng, Cô đã tha thứ cho anh tất cả những gì anh đã gây ra cho Cô và gia đình Cô. Nhưng tình cảm, chẳng nhẽ anh không hiểu rằng, tình cảm của Cô đã bị rạn nứt rất nhiều sau những chuyện đã xảy ra ấy. Một cốc nước, đổ xuống đất còn khó hớt lại cho đầy, huống chi anh đã cầm cốc nước tình yêu của Cô đổ thẳng xuống đất.
22 nhận xét:
Mẹ Hà dũng cảm và bản lĩnh ghê! Chúc mẹ và 2 bạn luôn vui vẻ và ngày càng hạnh phúc nhé.
Đời còn dài, giai còn nhiều...
Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, bố của hai bé thì có 1, thôi ạ.
Thôi, cứ mang lên bàn cân mà đong, mà đếm.
Mà đong đếm nhiều cũng chẳng được, vì có khi là duyên phận...
Còm men lằng nhắng thía, chứng tỏ là không biết nói gì. Chỉ biết chúc 3 bọn con khỏe mạnh và học giỏi (cả 3 nhé, không riêng gì hai bé)
Hà ơi, Mai thực sự xúc động trước câu chuyện của Hà. Mai không ngờ Hà đã phải trải qua những vất vả khó khăn đến thế. Chúc Hà có sự lựa chọn đúng đắn! Chúc 3 mẹ con luôn vui vẻ nhé. Kiss 2 hoàng tử giúp Mai nhé.
Chi Ha oi , Chi viet con hay lam. Co len chi nha.
Chi oi, em kham phuc nghi luc cua chi qua. Em cung khong biet noi gi voi chi ca. Nhung em nghi dieu gi tot cho 2 hoang tu dang yeu cua chi thi nen lam chi a. Chuc chi va 2 hoang tu luon yeu doi va manh khoe!!!
Chi ah, sao cai con duong chi dang di lai giong em den the, giong den ca cai cuc dien hien tai, co dieu chi nghi luc hon em nhieu. Chi co gang nhe, de em cung co theo voi!
Khó xử chị nhỉ? Hãy lắng nghe lời nói con tim để quyết định phải làm gì chị ah. Trước mắt là khoảng thời gian hạnh phúc ở Việt nam rồi, tạm quên đi mọi chuyện để hoàn thành nốt chặng đường còn lại đã chị nhé!
Ah, đọc entry của chị, tự dưng em nghĩ rằng sẽ type lại cái entry này cho chị bằng font tiếng Việt có dấu, để mọi người dễ đọc hơn. Chị ko từ chối Angebot này của em chứ? Coi như đó là một sự chia sẻ của em ;-)
Đời rất dở, nhưng nhiều khi vẫn cứ phải niềm nở! Xuống dây em cho ăn bát phở, mai về nhà lại nhăn nhở!..... và sau đây là 1 phút dành cho quảng cáo:
"Cô ấy là ai, cô ấy là gì, mà hàng triệu triệu ông bà, cha mẹ, anh chị em, bạn bè, từ người già đến em thơ..... đều yêu thương, quan tâm chăm sóc và hâm mộ đến như vậy?" - "Castro Hà!"... hehehee
Lúc này là lúc phải lắng nghe tiếng nói của lý trí nhiều hơn em à.
Hai câu nói đầu của T đang là đề tài mình có cùng tâm sự, nhưng ở góc độ khác, quy cho cùng thì cứ coi là đề tài về vai trò nam nữ trong xã hội đi, để khi nào thong thả mình cũng có một entry bên mình.
Tuy vậy vẫn khâm phục nghị lực và ý chí của bạn. Còn lại thì đồng ý với Frau_Do là người bố chỉ có một, có lẽ nên cho anh ấy một cơ hội, còn lại để tương lai phán xét?
Hai hôm rồi ko vào blog!Chi cố gắng lên nhé!Đọc blog thấy thương chị quá và cả khâm phục chị nữa!
Hoan canh cua Chi cung co rat nhieu gia dinh tre mac phai, nhung moi nguoi lai co cach giai quyet khac nhau. Cach giai quyet cua chi that la Tuyet Voi, nhung thuc hien duoc lai can co 1 nghi luc that lon . cam on Chi da noi ho het nhung suy nghi cua nhung nguoi phu nu khac.Chuc Chi them 1 lan nua thanh cong trong su lua chon nay, Em se co them dip nua de Ham mo chi, va tu hao vi con gai em co 1 ba me chong tuong lai tuyet voi den the
Zu Kommentar cua Chi Coi :
Coi nhung ung khau qua la nhanh va rat dang khen ngoi, co gang dem them nu cuoi cho moi nguoi nua nhe.
cho Me Chau Giang the 1 Kommentar nua nhe!!
Ba cua CG lai co cach suy nghi khac Ba cua anh em KT, 100% positiv.(Con nguoi nay la mau dan Ong li tuong cua Me KT - KT )nhung tiec la Ong To Ba Nguyet se nham duyen.Gia Me cua Chau Giang co duoc 1 ti Nghi Luc, 1 teo Thong Minh, va 1 ti ti dam dang cua Me 2 anh KT, thi gia dinh Chau Giang se day ap tieng cuoi.
chinh vi vay ma Me Chau giang nay ra y kien dong troi la:
De cho Me Ha cua 2 anh KT duoc " Ngoai tinh tu tuong" voi Ba cua Chau Giang nhe, nho la tu tuong thoi day nhe,( hi´hi´hi´). Tai sao khong nhi???? Me Ha thay the nao???
( Vi trai qua bao kho khan nhu vay Me Ha rat xung dang duoc huong niem vui ma)
@me Chau Giang: chi mo sang blog cua em ma chang co cho nao de comment ca, comment lai vao day vay. Cai do khi kia, ai lai dai dot dua chong den mieng gai the ha?. No ma nuot mat thi ngoi day khoc a????. Gia dinh Chau Giang da rat hanh phuc roi, co su don hau, diu dang va long chan thanh, tinh yeu cua me CG danh cho bo CG va con gai. Hai bo con chac chan rat hanh phuc khi co mot nguoi phu nu dang yeu nhu the. Dung cho chi uong nuoc duong nua, ngot qua, ngot qua!!:)). Nhung chi rat cam on em ve nhung loi dong vien va tinh cam cua em.
@all: cam on tat ca moi nguoi vi nhung loi dong vien ve chia se. Co ay se co gang tat ca de mang lai nhung dieu tot dep nhat cho hai hoang tu nho.
Đọc bài viết của chị, thấy cảm phục chị quá. Chị thật mạnh mẽ và dũng cảm. Chắc chắn 2 đứa con thân yêu sẽ tự hào và yêu mến chị lắm đấy.Hãy đừng để mất niềm tin, sự kiêu hãnh của mình chị nhé.
Chi oi e chang quen chi, chang biet chi la ai chi vo tinh vao doc blog cua chi thoi nhung thay thich chi ghe. Em o thich lay chong vi so nhung thu thach kho khan cua hon nhan nhung doc xong blog cua chi e nghi rang e cung se co gang de song manh me va y chi nhu chi,2 hoang tu va sieu nhan cua chi so..so cute chi ah.
Chị ứa nước mắt, thương em quá. Cũng là phụ nữ mà.Ai cũng muốn được thương yêu,được chia sẻ, được thông cảm..Không có một người chồng như thế là một thiệt thòi lớn.
Mong là cuộc sống, là Khánh Toàn, Khánh Tâm sẽ bù đắp cho em những thiệt thòi đó.
em vo tinh vao blog cua chi!kham phuc chi that do!co' len chi nhe'!hi vong nhung j` tot dep nhat,may man nhat se den voi chi va 2"hoang tu" cua chi!chuc chi may man.hanh phuc' vung buoc tren con duong chi da~ chon!
em vo tinh vao blog cua chi!kham phuc chi that do!co' len chi nhe'!hi vong nhung j` tot dep nhat,may man nhat se den voi chi va 2"hoang tu" cua chi!chuc chi may man.hanh phuc' vung buoc tren con duong chi da~ chon!
!!! Chúc chị luôn ấm áp!!!
Đăng nhận xét