Bạn Toàn được phẫu thuật vào ngày mùng 6.10.2008. Lần này mẹ không được bế bạn vào phòng mổ mà hai chú bác sĩ cao lênh khênh bế bạn vào, sau khi đã làm quen với bạn và được bạn líu lo kể cho mọi chuyện trên đời. Bạn vẫy mẹ, trên đôi tay của chú bác sĩ và khuất dần sau cánh cửa phòng mổ. Mẹ vẫy bạn rồi lặng lẽ đi ra. Cô y tá hỏi mẹ:
- Thằng bé có sợ không?
Mẹ nở nụ cười mỏi mệt, khẳng định:
- Không, con tôi dũng cảm lắm, nó không sợ đâu.
Đi dạo một vòng quanh bệnh viện, quay trở lại phòng mổ, quá mệt mỏi vì cả đêm trước trằn trọc , mẹ thiếp đi bên giường của bạn. Đang mơ màng, các bác sĩ đã lại bế bạn ra rồi. Một chú bế, một cô xách bình huyết thanh, một cô xách bình ô xi, mẹ choáng váng cả người. Các cô chú an ủi mẹ, không sao đâu, thằng bé cần được hồi sức sau mổ thôi mà. Mẹ xót xa nhìn bạn thiêm thiếp ngủ mệt nhọc, loanh quanh chờ bạn tỉnh dậy. Mẹ nghĩ đến ba của bạn, nhũng giờ phút thế này sao ba bạn không ở bên cạnh con, để có thể hiểu được con mình đã phải trải qua những thử thách thế nào. Mẹ cũng đã báo ngày bạn phải phẫu thuật, nhưng không thấy ba bạn có mặt hay gọi điện hỏi thăm con. Thôi thì, mẹ vẫn luôn xác định mẹ tự lo lắng chu đáo tất cả cho hai bạn, mẹ chỉ thấy tiếc cho ba của hai bạn, không ở bên con những giây phút như thế này.
Bạn tỉnh dậy, bạn khóc, vì bạn rất đau. Mẹ hiểu, vì bác sĩ vừa đến và nói với mẹ rằng, phẫu thuật thành công , polype của bạn rất to, ngáng đường lên mũi và lên tai của bạn nhiều. Mẹ vội gọi y tá vào tiêm thêm thuốc giảm đau cho bạn. Bạn mếu máo kêu đau, mẹ chỉ biết an ủi bạn chứ không biết làm gì hơn. Tỉnh dậy một lát bạn lại thiếp ngủ trong đau đớn. Cứ thế, sau 2 tiếng bạn đòi uống nước, mẹ cho bạn nhấp một ngụm trà, bạn nhăn mặt kêu đau. Sau đó thì bạn tỉnh hắn và bắt đầu muốn mẹ đọc truyện cho nghe. Mẹ đọc hết truyện này đến truyện khác cho bạn nghe, bạn vẫn không kiềm được , vẫn cứ nói và hỏi mẹ nhiều, mỗi lần nói là một lần đau. Mẹ phải cấm bạn không được nói chuyện với mẹ nữa, nhưng cấm bạn nói có mà khó hơn lên trời.
5 tiếng sau, bạn được ra viện. Mẹ đưa bạn về nhà, bạn thay quần áo trong khi mẹ nấu cháo. Bạn đã kịp nhìn trong bệnh viện người ta chăm sóc bệnh nhân thế nào nên bạn chễm chệ ngự trên giường, kê một cái gối sau lưng và... phán:
- Mẹ mang cháo vào phòng ngủ, vào giường con và xúc cho con. Con không thể ra phòng ăn được.
OK, mẹ chiều bạn, mẹ xúc cho bạn từng thìa cháo một, khổ thân bạn lắm, mỗi lần bạn nuốt là một lần đau. Bạn cũng chỉ ăn được vài thìa rồi lại thôi. Mẹ cho bạn uống trà và bạn đi ngủ.
Chiều em Tâm về, nhận được "chỉ thị" của mẹ:
- Con không được phép làm anh buồn. Không được tranh nhau với anh, không được để anh phải nói to. Anh được phép xem vô tuyến, con cũng được xem, nhưng anh được quyền chọn phim nào anh xem.
Bạn Toàn vểnh tai lên nghe mẹ ra "chỉ thị", sau đó trong quá trình mẹ nấu cơm, cứ 5 phút bạn lại chạy ra:
- Mẹ ơi, em làm con buồn.
Mẹ te tái chạy vào, Tâm mặt buồn xo trước "hai thế lực thù địch" quá mạnh, hê hê.
Cứ thế, đến ngày thứ 3 thì bạn lên cơn sốt, bạn làm mẹ lo chết ngất khi nghĩ đến những hậu quả của việc viêm nhiễm sau mổ. Chỉ kịp gọi điện cho chú Long sang đón em Tâm , mẹ đưa bạn vào viện cấp cứu. Bác sĩ kết luận vết thương hơi bị viêm nhiễm và cho bạn uống kháng sinh. Bạn đã nặng 22 kg, trộm vía nghìn tỉ lần. Mẹ khen cô bác sĩ rất dễ thương. Bạn hỏi:
- Warum sind die Kinderärzte immer nett? ( Tại sao bác sĩ nhi ai cũng dễ thương)
- Weil alle Kinder sehr nett sind. (Bởi vì trẻ con đứa nào cũng dễ thương mà)
Cô bác sĩ nghe , sung sướng quá, gật đầu lia lịa
- Genau. Du hast eine intelligente Mutti.
Cô và mẹ khen nhau thô đến thế là cùng! Mẹ vừa khen cô xong, cô cũng phải lại quả mẹ ngay! Life is fair!
Bạn được dịp khoe luôn:
- Oh, meine Mama kann Vietnamesisch, Deutsch und Englisch... ( Mẹ cháu nói được tiếng Việt, tiếng Đức và tiếng Anh đấy)
Đi đâu cũng buôn được, giỏi thật.
Đến ngày thứ năm , mẹ cho bạn gọi điện cho ba của bạn. Ba của bạn hồn nhiên như cô tiên, hỏi mai con đi mổ thế nào em, mấy giờ mổ?. Mẹ cũng bình tĩnh như Đinh Bộ Lĩnh trả lời, con anh mổ từ hôm thứ hai rồi anh ạ.
Ba của bạn :
- Ôi thứ sáu chứ nhỉ?. Mai chứ nhỉ?
Đến lúc này mà ba bạn vẫn điềm nhiên như một người ...iên. Mẹ thẽ thọt:
- Em nói với anh là mùng 6, liệu có khi nào anh nhớ thành thứ 6 không?
- Ừ, có thể.
Ôi, mẹ cũng muốn phát ...iên luôn. Có ai hiểu " chàng" bằng em cơ chứ?
Sau 5 ngày uống kháng sinh, bạn vẫn chưa đỡ, vẫn đau, và miệng hơi hôi hôi. Lại dắt nhau đi khám, bác sĩ kê thêm một liều kháng sinh nữa, và bạn ở nhà thêm một tuần.
Trong một tuần đầu tiên ở nhà, bạn được hưởng chế độ chăm sóc của mẹ. Ăn được mẹ xúc, được mẹ gượng nhẹ từ lời nói đến cử chỉ. Em bạn cũng phải nhường bạn một số điều. Hệ quả của việc đó là, mỗi buổi sáng khi mẹ hỏi bạn đỡ đau chưa, bạn đều trả lời là con còn đau và mệt lắm. Đến một buổi sáng đẹp trời, không kiềm chế được nữa, bạn hỏi:
- Mẹ ơi, con có được ốm đến khi nào đi học lớp 1 không?.
Mẹ ngất trên giàn quất.
Chưa hết, ông em, sau một tuần lủi thủi đi học một mình, lủi thủi tự xúc ăn một mình, lủi thủi chơi một mình, vì đã phải nhường hết mọi đặc quyền đặc lợi cho ông anh, chắc thấm thía nỗi khổ của kẻ khỏe mạnh, cũng thỏ thẻ hỏi mẹ:
- Mẹ ơi, bao giờ thì đến lượt con cũng được mổ như anh hả mẹ?
Mẹ, ngất lần hai.
Hôm nay thì bạn Toàn đã khỏe rồi, và thứ hai bạn sẽ lại đi học bình thường.
Cũng đã sắp hết tháng 10!
Buông
-
Em buông mình rơi như trái bóng
Rơi xuống tận cùng sẽ vỡ hoặc nảy lên
Em buông mình để muốn nguôi quên
Mà trái tim càng thêm nhức nhối
Em buông mình, qua...
13 năm trước
10 nhận xét:
em tam dac voi cau " Cha ai hieu chang bang em" !Em khang dinh neu chang ma doc thi chang cung het to khang dinh nhu dinh dong cot " cung cha ai hieu co bang toi" hahahah
Chúc mừng anh Toàn khỏi rồi nhé! Anh Toàn đau thì đau nhưng chả luôn luôn thể hiện mình là một non-stop talking boy nhỉ! Bọn trẻ con dễ thương quá đi mất! Hìhì, hai anh Khánh Toàn, Khánh Tâm giống hai em Bill-Tin quá, hôm nào em/ anh ốm được nghỉ học là anh/ em cũng hỏi mẹ: "con có ốm không mẹ?". Cái câu: "mẹ chỉ thấy tiếc cho ba của hai bạn, không ở bên con những giây phút như thế này" là điều mà tớ cũng thấy tiếc cho bố Bill-Tin vì đã không ở bên con và chứng kiến những lúc con vui, con buồn, con lớn lên..., hạnh phúc vô cùng... Tất nhiên mỗi hoàn cảnh mỗi khác, nhưng thấy tớ với Hà suy nghĩ giống nhau lắm nhá!
Chuc mung vi cuoi cung moi viec cung tot dep,cau noi cua 2 anh em la 1 phan thuong qui bau nhat cho me Ha
Chuc mung vi cuoi cung moi viec cung tot dep,cau noi cua 2 anh em la 1 phan thuong qui bau nhat cho me Ha
Chúc mừng anh Khánh Toàn đã khoẻ trở lại nhá. Chúc 2 anh luôn ngoan ngoãn khoẻ mạnh để mẹ Hà yên tâm công tác nhá.
Còn cái vụ: 1 anh muốn ốm như ông anh, còn 1 anh lại muốn ốm đến tận lớp 1. Cô đọc xong còn suýt ngất trên giàn quất nữa là mẹ Hà, hihi.
Chúc mừng anh Khánh Toàn đã khoẻ trở lại nhá. Chúc 2 anh luôn ngoan ngoãn khoẻ mạnh để mẹ Hà yên tâm công tác nhá.
Còn cái vụ: 1 anh muốn ốm như ông anh, còn 1 anh lại muốn ốm đến tận lớp 1. Cô đọc xong còn suýt ngất trên giàn quất nữa là mẹ Hà, hihi.
Hihi, 2 bạn tòan có những sáng kiến gây ngất nhỉ.
Bạn "hồn nhiên như cô tiên" cũng có khả năng gây ngất rất tuyệt :P
Chi ah, be Toan phau thuat cat Polype a, em lai cu nghi la chuyen mat chu. Dao nay em ko vao blog nen ko biet be Toan nam vien. Em cung da hoi HNO arzt ve Polype vi hoi Tuti 1,5 tuoi bac sy cung tuong la Polype ma, em thay ong y noi la den 6 tuoi tre con se het ma nen ko can phau thuat gi het neu da 6 tuoi roi vi luc do khoang mui cua tre da phat trien rong hon nhieu nen se bi viem hong xo mui cung it hon so voi voi cac be duoi 6 tuoi. Thang cu hang xom cho nha em cung cat Polype va amidan khi duoc 2,5 tuoi, em thay be ko bi dau nhu chi ke ve Toan dau, mo xong chi can kieng noi trong 1 ngay thoi.
Be Toan that gioi vi be co gen can dam va nghi luc cua me Ha roi, hihi. Chuc 3 me con chi luon khoe manh nhe
Chi ah, be Toan phau thuat cat Polype a, em lai cu nghi la chuyen mat chu. Dao nay em ko vao blog nen ko biet be Toan nam vien. Em cung da hoi HNO arzt ve Polype vi hoi Tuti 1,5 tuoi bac sy cung tuong la Polype ma, em thay ong y noi la den 6 tuoi tre con se het ma nen ko can phau thuat gi het neu da 6 tuoi roi vi luc do khoang mui cua tre da phat trien rong hon nhieu nen se bi viem hong xo mui cung it hon so voi voi cac be duoi 6 tuoi. Thang cu hang xom cho nha em cung cat Polype va amidan khi duoc 2,5 tuoi, em thay be ko bi dau nhu chi ke ve Toan dau, mo xong chi can kieng noi trong 1 ngay thoi.
Be Toan that gioi vi be co gen can dam va nghi luc cua me Ha roi, hihi. Chuc 3 me con chi luon khoe manh nhe
hihi... chờ entry tường thuật nguội của me lâu lắm...
^^ Toàn thật dũng cảm ^^
hình như bố tớ cũng.... hay gây ngất như vậy í ^^... có lần tớ mổ ruột thừa mà bố mãi mê đi đánh cờ. quên cả con T__T chỉ mẹ là lo lắng thôi.. nên thương mẹ Hà lắm i ^^
Đăng nhận xét