Anh là người đón em từ vòng tay bố mẹ thương yêu của em vào vòng tay anh bằng một nghi lễ cưới hỏi. Em bước vào cuộc đời anh trong bộ váy cô dâu trắng muốt kiêu sa , giã từ thời con gái, làm vợ anh, làm con dâu của mẹ cha, làm chị những đứa em của anh, làm mẹ các con của anh.. Xa rời vòng tay mẹ đẻ, mẹ nghẹn ngào dặn anh, mẹ trao con gái mẹ cho anh, mong anh suốt cả cuộc đời là cây tùng cây bách che chở cho em. Em bước ra khỏi ngôi nhà mình đã từng sinh ra và lớn lên, nước mắt chan chứa. Có phải nước mắt ngày vu quy là điềm báo cho một cuộc hôn nhân không trọn vẹn?
Em mang theo hành trang về nhà chồng với yêu thương tràn đầy, với một tâm niệm, mình trọn yêu thương, chắc chắn sẽ được yêu thương trọn vẹn. Ngay từ những ngày đầu, em đã cảm nhận thấy mọi điều không được như mình mong muốn. Em càng cố gắng thì càng nhận được những điều không đáng nhận. Mọi quá khứ đã qua đi, nhiều khi em phải dằn lòng không nghĩ đến những ngày tháng đã qua để em được sống thanh thản hơn, có sức lực để lo cho con.
Cuộc sống bên anh bình lặng trôi qua, em lần lượt sinh cho anh hai đứa con trai xinh xắn, đúng theo mong ước của anh. Em tạm từ bỏ việc học hành còn đang dang dở của mình để toàn tâm toàn ý chăm sóc cho gia đình nhỏ của mình , chăm sóc cho hai con trai chu đáo. Anh là người chồng hết lòng thương vợ chiều con, đã có lúc em tưởng mình viên mãn trong hạnh phúc.
Những tháng ngày êm ấm trôi đi, các con lớn dần trong sự vất vả cố gắng của em và anh. Em bắt đầu cảm thấy sự bình lặng chỉ là hiện tượng, còn bản chất cuộc sống của anh và em đầy mâu thuẫn từ những điều nhỏ nhặt như cách chăm sóc và dạy dỗ con cái hàng ngày, đến những chuyện lớn hơn như quan hệ gia đình nội ngoại, quan hệ bạn bè. Em cảm thấy ngột ngạt trong tổ ấm của mình, em cảm thấy cô đơn trong gia đình của mình. Anh lúc nào cũng muốn em nhẫn nhịn, nhịn từ mẹ anh đến cô em gái của anh, đến cậu em trai của anh, đến những người bạn của anh và những người vợ của họ. Sự nhẫn nhịn em có thừa, em vốn được sinh ra và giáo dục trong một gia đình toàn những người hiền lành nhân hậu, nơi chữ NHẪN được treo trang trọng. Nhưng nhẫn nhịn mà anh hiểu, anh thương và anh thông cảm với em, thì em cảm thấy sự nhẫn nhịn của em vì chồng mình là thỏa đáng. Em đã từng nói với anh khó khăn nào em cũng vượt qua được , chỉ cần anh đưa cho em bàn tay vững chãi của anh và dắt em đi qua khó khăn ấy.
Cuộc sống vợ chồng là sự chia sẻ, sự cảm thông, và cùng nhau xây dựng cho cuộc sống tốt đẹp hơn. Cuộc sống của chúng ta hoàn toàn thiếu sự chia sẻ, khi anh tự làm những điều anh cho là đúng mà không cần biết ý kiến của em ra sao. Anh có bao giờ nghĩ khi anh gọi điện cho bạn em đề nghị bạn em không quan hệ với em nữa để đảm bảo hạnh phúc gia đình anh, chính là khi tự anh đã không giữ được hạnh phúc gia đình của anh. Giữ được hạnh phúc gia đình tưởng như đơn giản mà cũng không hề dễ dàng đâu anh.
Em ra đi, ra đi vì muốn cho mình, cho cả anh, và cho cả hai đứa con một thời gian yên bình, để cả anh và em đều có thời gian suy nghĩ lại để hiểu nhau hơn và để hàn gắn lại hạnh phúc gia đình. Nhưng anh đã quá vội vàng và tính toán khi giấu giếm em về Việt Nam làm bản án ly hôn vắng mặt em, bản án được xử sau 9 ngày thụ lý hồ sơ, không hề có động tác hòa giải; bản án ấy tuyên hai con chia đôi cho anh nuôi con trai lớn, em nuôi con trai nhỏ, tài sản chung không chia. Ngày em nhận được bản án này, cũng chính là ngày khai tử tinh yêu của em dành cho anh. Bản án này có nghĩa em tay trắng cùng một đứa con bước ra khỏi cuộc đời anh. Anh sống cùng em 4 năm, anh không hiểu em là người không màng đến tài sản hay của cải hay sao?. Của cải anh hãy mang hết theo, nếu nó đảm bảo hạnh phúc cho anh. Còn hai con, là máu thịt của em và anh, là tình yêu của em nâng niu các con, sao anh nỡ chia cắt các con?. Phải sống thiếu bố hoặc mẹ đã là nỗi đau cho các con lắm rồi, đừng bắt chúng nó phải xa nhau nữa. Em có thể mất tất cả, nhưng hai con không bao giờ em để mất, em sinh chúng ra đời, nuôi nấng chúng, bao tình yêu của em, trách nhiệm của em . Em bắt đầu tuyên chiến với anh, em giành con lại cho mình, vì tình yêu và trách nhiệm với các con.Cũng may sống ở nước Đức , nơi pháp luật đứng về người phụ nữ, em giữ được hai con trong vòng tay của mình. Nhưng cũng từ đó, em học cách sống chung với lũ, với hết lần này đến lần khác anh gây khó khăn cho em. Điều em đau nhất là anh nói em đánh đập con cái hòng truất quyền nuôi con của em. Anh ạ, anh có nhớ câu nói bà thẩm phán nói với anh không?: "Đó không phải là cách tốt nhất đâu. Đáng lẽ ra ông không nên làm như thế."
Nhưng thôi, mọi việc đã qua cả rồi. Em đã vượt qua mọi khó khăn để thực hiện mơ ước của mình, để tìm lại chính mình, để nuôi dạy con cái khôn lớn, mà không có bàn tay anh cho em nắm, không có bờ vai anh cho em dựa vào . Sai lầm lớn nhất của anh là anh đã dồn em vào chân tường, tạo cho em mọi khó khăn với hy vọng em sẽ thất bại, sẽ phải gục ngã. Anh cũng chưa bao giờ nghĩ rằng, một người phụ nữ yếu đuối, nhút nhát như em lại có thể vượt qua mọi trở ngại như thế. Nhưng em đã làm được, không phải để chứng minh em giỏi em hay đâu, càng không có ý định thua thắng với anh, chỉ đơn giản em muốn được sống là chính mình, và còn vì em phải nuôi dạy hai con nữa.
Có người phụ nữ nào muốn từ bỏ hạnh phúc của mình, nhất là khi sau 3 năm ròng rã, em vẫn một thân một mình sớm khuya đi về. Em khép trái tim mình lại trước tất cả những người đàn ông khác, vì cơ hội em dành cho anh, duy nhất một mình anh, vì anh là cha của hai con, vì em biết rằng sẽ chẳng có ai yêu con bằng cha đẻ của chúng nó.
Vậy đó, em đã qua những tháng ngày gian khó nhất không có anh. Bây giờ những tháng ngày tới không có anh em vẫn có thể sống. Mọi điều kiện, mọi cơ hội em đã đưa cho anh, cũng là đưa cho chính mình và cho các con, anh đã không nắm lấy và anh lại đi tiếp hết từ sai lầm này đến sai lầm khác. Lần cuối cùng nói chuyện với anh, sau khi đã hết hy vọng ở anh, hết hy vọng anh có thể hiểu em, hết hy vọng đoàn tụ, em đã phải chua chát thốt lên rằng: " Anh không tôn trọng em, không quý trọng hạnh phúc em dành cho anh, em sẽ mang lại hạnh phúc cho người đàn ông nào thực sự yêu thương em vậy.". Sau đó trong em chỉ còn lại sự thanh thản, những gì cần làm và phải làm em đã tận tâm tận sức làm rồi.
Anh là cha hai đứa con trai bé bỏng của em, em không bao giờ phủ nhận điều đó, cũng không bao giờ phủ nhận quyền làm cha của anh. Anh vẫn mãi là ba của chúng nó, như em đã dạy con gọi anh là ba, như em dạy con luôn thương yêu ba của chúng. Nhưng anh không còn là người chồng yêu thương của em. Em không dành cơ hội cho anh nữa, em sẽ mở trái tim mình ra cho người đàn ông khác. Em cần một người đàn ông vững chãi, thương yêu và chia sẻ với em, thương yêu các con . Mẹ con em sẽ được hạnh phúc.
---------------------------------------------
Em là người mẹ đơn thân, hay nói cách khác, em nuôi con một mình. Hai con trai của em vô cùng đáng yêu, tình cảm, hài hước, và hình như cũng rất nhạy cảm, có phải là do hoàn cảnh tạo cho các con tính cách như thế. Em tự chọn cuộc sống này cho riêng mình, dẫu biết rằng mình sẽ gặp vô cùng nhiều khó khăn gian nan. Những thời gian khó khăn nhất em đã vượt qua, bây giờ em sống hạnh phúc bên hai con, sống trong tình yêu thương của gia đình, bố mẹ, bạn bè. Nhưng em vẫn thấy thiếu anh, thiếu tình yêu của anh sưởi ấm tâm hồn em.
-------------------------------------------------------
Anh là người em chưa hề biết mặt biết tên, chưa biết anh từ đâu đến, gia đình như thế nào. Em cũng chưa tưởng tượng được em sẽ gặp anh như thế nào, ở đâu. Em chỉ luôn tưởng tượng anh sẽ là một người đàn ông mạnh mẽ , yêu thương chia sẻ với em mọi buồn vui trong cuộc sống. Sau bao buồn đau , em có anh, có tình yêu của anh như một phép màu nhiệm, xoa dịu mọi vết thương lòng của em. Em yêu anh với tình yêu của một người đàn bà 30, nồng nàn , sâu lắng mà cũng vô cùng mãnh liệt. Em không phải là người đàn bà nhan sắc, em chỉ có trái tim chân thành và dịu dàng. Từng đấy thôi có đủ không anh?. Có đủ để anh yêu em, đi cùng em đến cuối cuộc đời , đến khi hai mái đầu bạc phơ ngồi nhìn con cháu quây quần hạnh phúc không anh?.
Em chờ anh, chờ tình yêu của anh!
Buông
-
Em buông mình rơi như trái bóng
Rơi xuống tận cùng sẽ vỡ hoặc nảy lên
Em buông mình để muốn nguôi quên
Mà trái tim càng thêm nhức nhối
Em buông mình, qua...
13 năm trước
28 nhận xét:
Đọc blog của em, cảm nhận được hai chú nhóc cứ như hai thanh niên bảo vệ mẹ của các chú ấy, chị cũng thoáng nghĩ đến sự vắng mặt của ba chúng. Cứ tận sức làm tất cả những gì có thể để mai sau không phải ân hận hay nuối tiếc gì khi sang trang mới em ạ!
Đời vẫn hiền hòa lắm và chắc chắn sẽ có một trái tim nhân hậu biết yêu thương tìm đến nếu lòng mình rộng mở.
Hôn 2 bé KT của cô thật nhiều, bảo vệ mẹ nhé các chàng trai của cô. Muahhhh!
Chi ah, doc xong entry nay ma sao em thay buon the, mac du truoc day em cung da nghe chi ke roi. Cung la nguoi phu nu, nguoi me nen nhung dieu chi viet em nhu hieu duoc tung dong. Mong rong nguoi dan ong ay se den voi cuoc doi chi va se che cho mang lai tieng cuoi cho suot cuoc doi cua chi va 2 be.
Dot nay em ban cham 2 dua nen cung it co thoi gian goi dien cho chi. Khi nao co dieu kien, bon em xuong choi tham chi va 2 chau nhe
Những khó khăn không thể giết chết mình thì nó sẽ làm cho mình trở nên mạnh mẽ hơn...Qua những sóng gió, chị đã rất kiên cường. 2 cháu hiểu được tình yêu chị dành cho chúng nên chúng rất ngoan và yêu mẹ.Rồi sẽ có 1 bờ vai thật vững chắc đủ để chị và 2 cháu tựa vào...Cố lên chị yêu của em...Ngày mai thức dậy sẽ có những điều thú vị đang chờ..
Xúc động quá.Tớ tin là thế nào bạn cũng gặp được người đàn ông yêu thương bạn hết mực.Chúc ba mẹ con vui nha.Đón Tết tưng bừng nha
Uoc mo se tro thanh hien thuc!Se co nguoi dan ong qui trong tinh cam va nhan hau di cung con suot cuoc doi nay
Tình yêu khác, thật đẹp, sẽ đến với mẹ sớm thôi, mẹ cùng Tâm và Toàn hãy đón chờ nhé!
Đồng cảm với chị rất nhiều! Và hình như em đang đặt chân vào con đường chị đã đi qua.
Gửi Anh, (người đàn ông của chị)
Khi nào anh đến, khi nào anh yêu chị của chúng em, anh hãy biết rằng giờ đây sẽ không chỉ có mẹ Ngân bên chị mà còn có rất nhiều đứa em rất mong chờ anh, đặt nhiều niềm tin vào anh.
Anh hãy đến thật nhẹ nhàng, thật dịu dàng xoa dịu những vết thương trong lòng chị. Anh hãy ôm chị và những đứa con ngoan của chị thật chặt, thật lâu bởi đây chính là bến bờ hạnh phúc của anh.
Mong sớm gặp anh.
Em gái của chị.
Dù thế nào em vẫn tin rằng hạnh phúc trọn vẹn sẽ tới với một người phụ nữ tuyệt vời như chị! Chắc chắn là như thế!
Hug!
Dù thế nào em vẫn tin rằng hạnh phúc trọn vẹn sẽ tới với một người phụ nữ tuyệt vời như chị! Chắc chắn là như thế!
Hug!
Trên đời có kẻ tốt và không tốt, không may cho chị gặp một người không ra gì đến mức độ ấy. Em luôn cầu mong cho chị, một người phụ nữ nhân hậu chịu nhiều thiệt thòi, sẽ được đền đáp đầy đủ. Chị tin không? Ông trời có mắt.
hihihi 2 hoàng tử pé và công chúc lớn fải có hết thúc hoành tráng là 1 ông bố thực sự quan tâm và chăm sóc 3 mẹ con ^^ ko fải là hoàng tử , ko cỡi ngựa ^^ mà lái BMW là đc òi kekeke.. Thương iu lắm... Sắp noel mẹ đc nghĩ úp hình nhìu nha mẹ ^^.. ôm hun cả nhà
Tớ thỉnh thoảng vào blog của bạn để đọc những bài rất tình cảm,đầy nghị lực.Tớ cũng tự hỏi tại sao chẳng bao giờ thấy nói về bố của các con.Một phần vì ngại add,một phần vì muốn tìm hiểu rõ ai đó thé tớ mới ađd.Cho đến bài hôm nay thì tớ không thể comment hic.Sorry vì hay tự tiện vào nhà mà không gõ cửa (đó cũng là trò chơi của blog mà :)
Bài này đọc đoạn đầu tớ thấy buồn và hiểu tâm trạng của bạn lắm.Cũng là người phụ nữ có lúc vui,lúc buồn,lúc cuộc đời không như mình mong muốn nên tớ rất hiểu và thông cảm cho bạn.Dù sao tớ luôn nghĩ rằng cuộc đời của người đàn bà như một đoàn tàu luôn chạy không ngừng nếu tìm được ga tốt cuối cùng thì đỗ còn những ga khác không vững bền,ko tốt và chỉ mang cho đoàn tàu nặng gánh thì chỉ là ga xếp cho đoàn tàu chạy qua.Hãy tiếp tục tìm bến đỗ bình yên cho đoàn tàu của bạn và các con.Hết lòng chia sẻ những gì đã là qúa khứ của bạn và mong bạn 1 ngày nào đó hạnh phúc với người đàn ông yêu bạn như chính bạn yêu các con vậy.
Chị ơi, rồi tình yêu sẽ gõ cửa , tất cả những gì đẹp nhất mới đến với chị .
Chúc mừng chị đã tốt nghiệp và sắp có bằng. Em hiểu được nỗi lòng của chị lúc này. Bởi đây cũng là lý do dẫn đến bước ngoặt trong cuộc đời chị. Đó là quyết định đúng đắn, con đường chị chọn là đúng đắn, chỉ có điều có quá nhiều chông gai. Nhưng chị thấy đó, mọi nỗ lực cố gắng của con người đều được đền đáp rất xứng đáng nếu chúng ta ko ngừng phấn đấu và có niềm tin chiến thắng.
Bằng chứng là chị đã hoàn thành một chặng đường gian nan vất vả gập ghềnh để có được tấm bằng Master trong 2 năm đầy gian khó. Nỗ lực ấy thật phi thường.
Trước mắt chị chắc chắn sẽ còn nhiều khó khắn, nhưng em tin và hi vọng chị sẽ tìm được một bến đỗ bình yên, một trái tim nhân hậu yêu thương chị và 2 hoàng tử thật lòng.
Chúc chị đạt được mọi ước nguyện, có sức khoẻ và thêm nhiều nghị lực để nuôi dưỡng 2 KT. 2KT thật ngoan và luôn là chỗ dựa tinh thần cho mẹ!
Em a, chi khong thuong xuyen vao blog, cung khong co nhieu ban tren blog, nhung chi dac biet quy men va cam phuc nhung nguoi phu nu nhu em. Doc bai nay chi cang them hieu hoan canh cua may me con em. Dung la nhung gi can lam em da co gang het suc de lam roi. Bay gio em da cung cac con vuot qua duoc chang duong gian kho nhat. Chi mung la em da binh tam nhin lai va san sang mo long don nhan nhung dieu moi me ma cuoc song se mang den.
thực lòng chia sẻ, rồi bạn sẽ hạnh phúc. Chắc chắn là thế, đừng mất niềm tin nhé.
CHị tin rằng, chắc chắn sẽ có một người đàn ông của riêng mình, em ạ. Nhất là với một người phụ nữ tình cảm, nhân hậu và bao dung như em gái chị, nhé.
Lại tâm trạng rồi, đã bảo là cho qua, đi là đi, không bận tâm đến nữa. Mà thôi, tâm trạng nốt lần này thôi nhé, cho nó hết cái năm cũ. Từ năm sau trở đi cứ thoải mái mà mở lòng ra nhé!
"Có không còn mất chẳng bận lòng.
Yêu ghét được thua chẳng ngóng trông
Mở rộng tâm ra lòng thanh thản
An vui tự tại dạ thong dong"
Thương 2 con trai sớm thiếu hụt tình cảm của bố. 2 con có 1 người Mẹ thật tuyệt vời, nghị lực can đảm & tâm lý lắm bởi trong hoàn cảnh đó Mẹ vẫn bồi dưỡng được tình yêu với bố cho các con.
Mong rằng chị sớm gặp được người đàn ông đích thực của đời mình !Mong hạnh phúc luôn mỉm cười với 3 mẹ con nhé!
Khép lại quá khứ, mở cửa tương lai, hạnh phúc đang chờ em phía trước em ạ. Hãy làm tất cả những điều mà em thấy đúng. Cầu mong em hạnh phúc.
Chị ơi cố gắng nha, chị hãy đóng chặt quá khứ và mở cửa trái tim. Như em đã nói với chị, chị đã quá khép mình nên chị cảm thấy mệt mỏi, chị hãy mở rộng nhiều mối quan hệ và hãy sống thật tươi trẻ chị nhé. Ước mơ của chị sẽ sớm thành hiện thực và cuộc sống bình yên, an lành sẽ giành tặng chị bù đắp những ngày khó khăn.
Luôn bên chị, chia sẻ và cổ vũ chị.
Chị ơi cố gắng nha, chị hãy đóng chặt quá khứ và mở cửa trái tim. Như em đã nói với chị, chị đã quá khép mình nên chị cảm thấy mệt mỏi, chị hãy mở rộng nhiều mối quan hệ và hãy sống thật tươi trẻ chị nhé. Ước mơ của chị sẽ sớm thành hiện thực và cuộc sống bình yên, an lành sẽ giành tặng chị bù đắp những ngày khó khăn.
Luôn bên chị, chia sẻ và cổ vũ chị.
Chi Ha, tu hoi ve Vn e it co thoi gian vao blog hon nhung blog cua chi van la blog ma e thuong xuyen doc nhat. E chua that su gap chi va noi chuyen voi chi nhung e dong cam voi nhung tam su cua chi. Chi la mot nguoi phu nu manh me va la mot ba me phi thuong, e kham phuc chi, chi Ha ah. E cung muon minh dc manh me nhu chi lam!!! Chang co gi la o lam dc phai o chi. Chi dang co mot gia dinh nho hanh phuc voi 2 con trai dang yeu va tinh cam biet nhuong nao the nhung e van chuc cho chi se co mot mai am that su voi nguoi dan ong thuc long yeu chi. Chi hay vung tin va tiep tuc manh me nhu vay nhe.Hanh phuc se den voi chi ma.
Chị à ! Đây là lần đầu tiên em vào blog của chị..Em đọc lần lượt từng entry của chị..mấy Ẻnty đầu em đã cảm nhận được cái gì đó trong tổ ấm của chị đó là thiếu đi 1 người đàn ông. Và đến entry này em mới biết rằng linh cảm của em là đúng. Đọc xong những dòng tâm sự này của chị...Em đã bật khóc. Khóc vì đồng cảm với những nỗi khổ của chị đã trải qua.Chị thực sự là một người phụ nữ đầy nghị lực, giàu tình thương và bao dung.Tất cả em chỉ muốn nói rằng cầu chúc cho tổ ấm của chị mãi mãi hạnh phúc.Ngập tràn những niềm vui và nụ cười.Chúc cho chị sớm gặp được ngươi đàn ông mạnh mẽ đủ để che chở và yêu thương chị và 2 hòang tử bé nhỏ của chị..!
Chào chị, em đọc xong bài này, và cũng có một comment y hệt chị Chi Mai, em cũng thắc mắc...nhưng đọc bài về 8-3 của chị, một bài viết rất hay, em lại gạt bỏ suy nghĩ đó..cho tới bài này. Bài viết xúc động quá, em đang ngồi ở chỗ làm mà vẫn rơm rớm nước mắt đây. 2 đứa con đã cho chị nghị lực tuyệt vời :)
Minh co the lam ban voi Bich Ha duoc khong? Minh la Hang. Dang hoc Master va song o Frankfurt. Nghe noi ban sap sua chuyen den Frankfurt? Minh van doi theo nhung buoc di cua ban. Ban co the cho minh nickname cua yahoo duoc khong? Neu co dip chung ta se noi chuyen va gap nhau?
E đọc bài này rồi, ko biết nói gì hơn chỉ biết chúc chị và 2 hoàng tử sớm tìm được 1 bờ vai thực sự, đử lớn và vững chãi để che chở và yêu thương 3 mẹ con suốt cuộc đời.
Đăng nhận xét