Hôm nay trời mưa cả ngày, mẹ hơi ngây ngây cảm nên chằng làm gì được, cả ngày ở nhà dọn dẹp, quanh quẩn lại đến giờ đi đón con. 8 giờ sáng đưa con đi học, loanh quanh một lúc lại đến giờ chiều đón con, đón con về lại nấu nướng cho con ăn, tắm rửa dọn dẹp, lại buổi tối, rồi lại đọc truyện, dạy con học, cả ngày cũng chỉ quanh quẩn với con. Cứ bảo sao các cô bạn mẹ bảo luận văn tốt nghiệp của chị thơm mùi nước đái trẻ con, haha. Ừ, thì xét cho cùng, ngoài hai chàng hoàng tử và siêu nhân bé bỏng này, và 100 trang luận văn tốt nghiệp, mẹ có còn cái gì nữa đâu. Nhưng thế đã là nhiều lắm rồi, quý lắm rồi, nhất là hai cục vàng gần 40 kg của mẹ (bao công chăm sóc mà chúng nó chẳng chịu lên cân gì cả,
). Tối nào nó cũng thì thầm là con yêu mẹ, chu cái mỏ lên hôn mẹ, và tặng mẹ những tác phẩm đẹp như thế này này
Lại còn bắt mẹ ghi chú thêm ở đằng sau cái cây là, đọc từng chữ cho mẹ viết:
Khánh Toàn đã làm cái cây này lúc 5 tuổi ở lớp Đức (bản quyền sở hữu trí tuệ thấy ớn luôn, tên của con là do con tự viết đấy nhé)
Tối nay hai anh em ăn giỏi vô cùng, mẹ nấu mì với thịt bò và Broccoli, ăn khen ngon lấy ngon để, rồi lại tráng miệng bằng nửa quả táo, sau đó còn ăn thêm đậu, uống sữa và sữa chua, cái bụng căng như cái trống ấy. Tại sao ăn tốt thế mà chẳng béo nhỉ, có phải nói nhiều và nghịch nhiều quá không?
Cái thằng bé Tâm mới có quả đầu trọc lông lốc như Lỗ Trí Thâm, thiếu vài cái chấm trên đầu nữa thì đi đòi nợ thuê được, bảo nó là sao con cứ nghịch ngợm lúc bác cắt tóc làm bác cắt hỏng đầu của con, mẹ thấy đầu tóc con chán quá.
Nó dẩu mỏ lên:
- Tóc thế này mới đẹp chứ. Con đẹp trai, hơn cả anh Toàn
0 nhận xét:
Đăng nhận xét