Khánh Toàn + Khánh Tâm

Tình yêu lớn của mẹ

09.Feb 09

Picture001.jpg

Hôm nay con được lấy bằng tốt nghiệp bố ạ. Con biết, sau con, bố là người sung sướng nhất và niềm vui này, con cũng muốn chia sẻ với bố đầu tiên. Đây cũng là một món quà rất ý nghĩa với bố , phải không bố?. Hàng ngày chẳng bao giờ hai bố con mình chat với nhau, con gọi điện về cũng chỉ nói chuyện với mẹ, nhưng con và bố vẫn gần nhau lắm , bố nhỉ. Bố vui khi con vui và lo lắng không yên khi con buồn. Có sự kiện quan trọng nào con không nhắn tin để bố biết đâu. Con còn nhớ, khi kết thúc học kỳ II, con cũng nhắn tin để bố biết, trước khi lên máy bay sang Mỹ, con cũng nhắn vài dòng để bố yên tâm, trước khi về Việt Nam với bố mẹ, nhận được tin nhắn của con, chắc bố không ngủ được cả đêm chứ?. Hôm trình bày báo cáo xong, ngồi trên tàu về nhà, con nhắn với bố là con đã xong 3/4 chặng đường rồi. 4 giờ chiều ngày 26 tháng 9 , bố có nhận được tin của con là con gái của bố đã nộp luận văn đúng hạn?.

Cứ thế bố dõi theo từng bước con gái bố bước đi, phải không bố?. Con bước từng bước chắc chắn, vượt qua bao khó khăn, chèo chống với cuộc đời, nhưng con biết mình không một mình. Con có bố đằng sau con, ủng hộ con, giúp đỡ con, động viên con. Con biết mình có một người cha tuyệt vời. Ký ức trong con vẫn còn bài toán 20: 2 = 10, nhưng tại sao 18: 2 cũng =10, một bài toán * hồi học lớp 3. Hai bố con nghĩ mãi không ra, bố bảo mai đến cơ quan bố nghĩ tiếp. Buổi trưa hôm sau, dắt xe vào nhà, bố hỏi con gái bố đã nghĩ được cách giải bài toán khó đó chưa?. Rồi bố bảo con ngồi ăn cơm, ngồi xuống mâm cơm, bố lấy 1 cái đũa và
hai cái bát đặt cạnh nhau, hai cái bát đặt theo hàng dọc giống con số 8, rồi nhìn con cười hóm hỉnh. Con ngay lập tức nghĩ được lời giải cho bài toán đố đó, reo lên: A, con giải được rồi. Hai bố con cùng vui. Chẳng hiểu sao ký ức về bài toán này theo con được lâu đến vậy, 22 năm rồi, và cũng rất nhiều lần con kể với bạn bè của con về câu chuyện này với niềm tự hào không giấu giếm về bố.

Phải, bố ạ, con tự hào về bố lắm, tự hào về một ông già hói đầu, răng thì móm mém, mặt mũi lúc nào cũng rất nghiêm trọng. Nhưng ẩn đằng sau vẻ khó gần ấy là trái tim của một người đàn ông nhân hậu, hài hước, hết lòng yêu thương vợ con, và bây giờ thêm cả hai đứa cháu. Con nhớ những điều bố đã dạy con, những mục tiêu bố đề ra cho con để phấn đấu. Và hình như chưa bao giờ con để bố thất vọng vì con gái của mình, đúng không bố?.

Con thương bố những đêm ở công trường về, người đầy bụi đất và mồ hôi, mệt mỏi, nhưng bố vẫn thương các bác công nhân phải làm ngày làm đêm cực khổ. Bố bảo , bố vất vả nhưng nhiều người còn vất vả hơn bố nhiều con ạ, chúng mày mà không cố gắng học hành thì không thành người đâu con ơi.
Con thương bố gầy hom hem trong bộ quần áo bệnh viện, nước mắt ứa ra khi nhìn mâm cơm nhạt, nhìn vợ dại con thơ. Con thương bố liêu xiêu trong cái đêm mưa gió mất điện ở bệnh viện Bạch Mai ấy, khi ông nội và hai con ra về, gió bão và mất điện, bố lại chạy ra tìm bằng được 3 ông cháu, lúc ấy nghe tiếng bố gọi ông, gọi Hà ơi, Sơn ơi sao mà da diết thế. Con thương bố mỗi khi bất mãn với cuộc đời, bố lại lấy hai đứa con của bố ra để mà an ủi, rằng bố có hai đứa con đẹp như tranh vẽ, cuộc đời bố chẳng cần gì hơn. Con thương bố mỗi khi làm việc quá sức, da tái nhợt, nằm như một tàu lá héo. Bố có tin không, con thương bố cả khi bố mắng mỏ, giận dữ với con. Vì với con, bố là người bố tốt nhất trên đời này. Và con yên lòng khi con gặp lại bố sau 2 năm thăng trầm nhất trong cuộc đời, khi con ôm lấy bố khóc nức nở, bố nhẹ nhàng nói: Có bố đây rồi, đừng khóc nữa con.

Bố có biết rằng, mọi việc con làm , tất cả những gì con cố gắng phấn đấu từ khi còn nhỏ đến bây giờ, đều vì trong con luôn văng vẳng lời dạy của bố: "Bố mẹ có thể để cho các con tiền bạc, nhưng không thể để lại tri thức, mà không có tri thức, các con sẽ không thể thành NGƯỜI". Con cố gắng hoàn thiện mình, cố gắng học hành cũng là vì con muốn thấy nụ cười mãn nguyện của bố, muốn thấy bố vui vẻ, nhảy nhót hát ca, những lúc ấy bố như một đứa trẻ. Con muốn bố hài lòng về hai đứa con của mình, em Sơn đã theo nghề của bố, theo ngành ngoại ngữ của con cũng là do bố phát hiện ra và bồi dưỡng, cuối cùng cả hai đứa con của bố đều đi đúng hướng phải không?. Hôm nay con gái còn có một món quà nữa tặng bố này, bố có vui không? Tuy kết quả không cao nhưng con đã cố gắng hết sức mình rồi, bố ạ. Thị Bích Hà của bố đã thực hiện được mơ ước của bố 9 năm về trước rồi đấy.

Bố hãy luôn vui vẻ, giữ sức khỏe thật tốt, không được rượu bia nhiều nữa nghe chưa?. Hàng ngày nhớ đi dạo quanh hồ cho vòng 2 bé lại, không có lại mang tiếng không phải " cư dân hồ" nhé. Bố hãy tin đi, con sẽ hạnh phúc mà, đừng quá lo lắng cho con nữa. Lúc nào bố cũng phải vui vẻ như khi con dạy bố học vi tính , bố ngồi gõ ra những dòng thế này này:

Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam

Độc lập – Tự do – Hạnh phúc.

Tôi tên là Dương Đức Thái, 55 tuổi, hôm nay học đánh máy vi tính do con gái tôi dạy.

Con gái tôi là đứa con gái láu cá nhất trong số những đứa láu cá bằng tuổi nó mà tôi biết (oan thế nhờ). Khổ thay, tôi lại là bố đẻ của nó ( sự thật bao giờ cũng cay đắng)

Con gái tôi có hai đứa con trai, Khánh Toàn Khánh Tâm. Chúng đều đáng yêu và đẹp trai như ông ngoại của chúng ( trí tưởng tượng của ông bay cao và xa quá). Đến giờ phút này, chúng là niềm an ủi duy nhất của tôi vì ngoài chuyện “ nã” tiền ông ngoại để mua sữa, và nghịch ngợm phá hoại mấy bức tượng quý của tôi, chúng chưa làm tôi đau đầu như mẹ và bà của chúng( hic). Tôi rất yêu và tự hào về chúng

Mẹ của chúng khẳng định , nó là “sản phẩm đầu tay” của tôi nên có rất nhiều lỗi sản xuất và kỹ thuật, chẳng hạn như nó không xinh bằng mẹ nó, (mà tôi thấy mẹ nó cũng có xinh đâu nhỉ, bình thường thôi).Rồi là hàm răng của nó không được đẹp vì tôi và mẹ nó không biết nuôi nó, rồi là nó giống hệt tôi, thô, xấu xí nên hậu quả là sáng hôm qua, khi đi ăn bánh cuốn với mẹ nó, khi bà bán bánh cuốn đon đả mời hai mẹ con nó: hai bác ngồi xơi bánh cuốn đi”, thì nó suýt nữa định đâm đầu vào đĩa bánh cuốn để tự tử. Nó nhất định đòi tôi đền bù thiệt hại cho nó. Nó làm tôi đau đầu quá.

Còn bà của hai đứa cháu của tôi thì đại củ chuối, ngày xưa tôi cứ tưởng là tôi lừa được bà ấy, bây giờ về già tôi mới biết tôi đã bị lừa. Bà ấy hò hét rất to ở sân đá cầu, về nhà thì lại hét hò c.c.c ( chồng, con, cháu,) và nắn túi chồng rất giỏi. Đó là nỗi đau lớn nhất đời tôi, cũng là lỗi lầm không bao giờ sửa đuợc.









17 nhận xét:

Tuti lúc 05:00 6 tháng 6, 2009  

em chuc mung chi nhe, tam bang nay that y nghia chi nhi. Chi da co du dinh gi voi tam bang nay chua the

M2 lúc 05:00 6 tháng 6, 2009  

Hihi, ông ngoại hài hước ghê! Chúc mừng mẹ đã có bằng tốt nghiệp nhé. Hai hoàng tử có làm gì để chúc mừng mẹ không?

~^~13eE*13oSs~^~ lúc 05:00 6 tháng 6, 2009  

^^ chúc mừng chị, cuối cùng thì cũng đã đạt được mục tiêu ^^ hí hí đọc đoạn ông ngoại của 2 hoàng tử viết mà cười đau cả bụng chị ơi. Ông vui tính thế ^^

Thai Ngan lúc 05:00 6 tháng 6, 2009  

Hehe,chuc mung con gai voi loi chuc tot dep nhat tren doi.Nhung con gai lai "beu xau" Bo truoc ban dan thien ha roi,hihi

Chi Mai lúc 05:00 6 tháng 6, 2009  

Ui troi oi,van cua ong ngoai cuoi chet thoi.chuc mung ay da dat duoc uoc mo va tro hanh hien thuc.Dung la co con gai nhu vay cung rat tu hao day.

Choai lúc 05:00 6 tháng 6, 2009  

Chị à, đọc đoạn chị viết em xúc động ứa nước mắt. Chúc mừng chị đã hoàn thành ước nguyện nhá. Chị có 1 người bố thật tuyệt vời. Ông hóm thật đấy, đọc văn ông em cười chảy cả nước mắt đây này. Em cảm nhận được đầy đủ tình yêu ông dành cho vợ, con & các cháu qua lời kể hóm hỉnh của ông. Chị thật may mắn được sinh ra, được nuôi dậy & bồi dưỡng nhân cách bởi những ông bố bà mẹ tuyệt vời như ông bà ngoại 2KT đấy chị à. Em ngưỡng mộ gđ chị ghê, 1 gđ nhỏ hp & chắc chắn là luôn tràn ngập tiếng cười. Chúc mừng chị 1 lần nữa. Chúc chị sớm tìm được hp cho riêng mình.

haibech lúc 05:00 6 tháng 6, 2009  

xin chúc mừng chị gái và niềm vui của gia đình chị!

Cosbe lúc 05:00 6 tháng 6, 2009  

hihi đọc là cười lăn chị ạ..đời thêm bao nhiêu là niềm vui hehê

Le Minh lúc 05:00 6 tháng 6, 2009  

Đoạn đầu thì mình ứa nước mắt, đoạn sau thì phát cười haha. Cậu có người bố thật tuyệt vời!

Le Minh lúc 05:00 6 tháng 6, 2009  

Đoạn đầu thì mình ứa nước mắt, đoạn sau thì phát cười haha. Cậu có người bố thật tuyệt vời!

NhiNhi lúc 05:00 6 tháng 6, 2009  

Giống nhau quá. Đọc ứa nước mắt.
Chúc mừng cậu nhé!

Hải Anh lúc 05:00 6 tháng 6, 2009  

chị yêu, em chúc mừng chị đạt được tấm bằng, mừng bác Thái bác Ngân được tại nguyện...để dành tháng 4 em qua chơi khao bằng nhỉ ;;)?

Mộc Miên & A Pao lúc 05:00 6 tháng 6, 2009  

CHÚC MỪNG BÁC!!!

lienrom lúc 05:00 6 tháng 6, 2009  

Chúc mừng đạt được tấm bằng nhé. Ngưỡng mộ nghị lực của em lắm.

Gia Bao's Mum lúc 05:00 6 tháng 6, 2009  

Vay la nhung cong lao cung da duoc den dap xung dang. Chi viet rat cam dong, doc ma rot nuoc mat do. Ong ngoai 2KT ma doc duoc chac vui lam do.
Dung nhu me Choai noi, that tuyet voi khi ta duoc sinh va va nuoi duong boi nhung nguoi cha, me tuyet voi. Gio chi mong con cai chung ta cung duoc huong su giao duc tot va dung dan chi nhi! Cai nay thi con phai hoc tap me 2KT nhieu nhieu!

Đinh Phúc Khang lúc 05:00 6 tháng 6, 2009  

Chúc mừng chị tốt nghiệp . Chị thật là giỏi quá . Ba Chị thật là vui tính, Ba chị viết đọc vui ơi là vui.

AnhAnh lúc 05:00 6 tháng 6, 2009  

Hai cha con ấy tình cảm và gắn bó quá - mẹ 2KT viết rất cảm động nữa. Chúc mừng mẹ nó thi đỗ nhá, thế là toại nguyện rồi. Bài viết của ông ngoại đọc một lần ở entry khác rồi mà lần này đọc lại vẫn buồn cười, quả là một ông bố tuyệt vời - vừa tận tâm với vợ con, vừa hóm hỉnh yêu đời.

Đăng nhận xét

Chúng tớ là tình yêu lớn của mẹ

Chúng tớ là tình yêu lớn của mẹ
Anh - đẹp trai, tài tử.

Em-thông minh, tình cảm

3 mẹ con tớ luôn bên nhau

Giới thiệu về tôi

Germany
Chúng tớ là 2 anh em, 2 người bạn thân thiết và là tình yêu lớn của mẹ

Chat nhé

Nhận xét mới nhất

Những ai luôn ở bên chúng tớ?

Chuyện của bạn bè

  • Buông - Em buông mình rơi như trái bóng Rơi xuống tận cùng sẽ vỡ hoặc nảy lên Em buông mình để muốn nguôi quên Mà trái tim càng thêm nhức nhối Em buông mình, qua...
    13 năm trước
  • Tẩy giun - Từ lúc Bống được 2 tuổi thì cứ đúng định kì 6 tháng là mẹ lại tẩy giun cho Bống một lần. Lẽ ra lần này Bống phải uống thuốc tẩy vào ngày 12/3 nhưng mẹ quên...
    16 năm trước

Blog Archive